Kiến Hành Quân là một công ty có tiềm năng vô tận, phương diện này sao có thể định giá chứ, vô nghĩa.
Nếu Triệu Mẫn là một người thích tiền, chắc chắn cô sẽ nhảy cẫng lên vì phấn khích. Nhưng trong mắt của cô, tiền không quan trọng đến như vậy. Điều cô đang theo đuổi là một giá trị nhân sinh cao hơn thế nữa, cô muốn tự tay tạo nên một công ty siêu kỳ lân vang danh toàn cầu. Còn về phần Trần Mặc, nếu hắn đang ở đây, chắc chắn hắn còn chẳng thèm nhìn cái bản báo cáo định giá này.
“Ngài Cook đưa ra cái giá rất hấp dẫn….”
Triệu Mẫn nói.
Nghe câu trả lời của Triệu Mẫn, Cook khẽ mỉm cười, tâm trạng cũng nhẹ nhàng đi không ít. Không người bình thường nào có thể từ chối con số mà hắn vừa đưa ra.
“…Nhưng rất xin lỗi, chúng ta không có dự định bán công ty.”
Triệu Mẫn đẩy bản báo cáo trên bàn về phía Cook. Câu nói này khiến trái tim của hắn lạnh đi một nửa. Hắn đã nghĩ sẽ không có ai có thể từ chối số tiền lớn như vậy này, nhưng rốt cuộc hắn lại bị từ chối rồu.
“Chẳng lẽ tổng giám đốc Triệu cảm thấy số tiền này không đủ?”
Cook hỏi.
“Không phải vậy, số tiền này rất lớn. Nhưng chúng ta không có dự định bán công ty, việc này không liên quan đến tiền.”
Triệu Mẫn trả lời.
“Ngươi cứ nói điều kiện đi, phải như thế nào các ngươi mới chịu bán công ty?”
Khuôn mặt của Cook không thể hiện biểu cảm vui buồn nào. Mục đích hắn đến đây lần này phần nhiều là muốn thu mua công ty Kiến Hành Quân, hợp tác với bọn họ chỉ là lựa chọn thứ hai. Chỉ cần công ty Kiến Hành Quân rơi vào tay của hắn, hắn sẽ có thể đưa công ty Apple lên một tầm cao mới. Đến lúc đó, hắn sẽ có thể vượt qua Steve Jobs, không cần phải điều hành công ty dưới cái bóng của ông ta nữa.
Bao năm nay, dù Cook có làm tốt đến bao nhiêu, hắn vẫn bị người khác đánh giá hắn không bằng Steve Jobs. Cho dù hắn có tốt tính đến đâu, cũng không thể tránh khỏi có lúc khó chịu, chỉ là hắn không để lộ ra mà thôi.
Nếu hắn có thể đưa Apple lên một tầm cao mới, hắn sẽ trở thành người đàn ông vĩ đại thứ hai của Apple, thậm chí hắn còn có thể đưa Apple trở thành công ty niêm yết đầu tiên có giá trị thị trường lên đến hơn một nghìn tỷ USD.
“Có lẽ là do ta nói chưa rõ ràng. Xin nhắc lại, dù ngươi có đưa ra bất kỳ điều kiện gì đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ không bán công ty.”
Triệu Mẫn mỉm cười nói.
“Nếu các ngươi không hài lòng về giá cả, chúng ta có thể tăng lên mười lăm tỷ USD.”
Cook nói xong thì nhìn chằm chằm vào Triệu Mẫn. Hắn muốn quan sát phản ứng của người phụ nữ đang ngồi trước mặt mình để suy đoán điểm mấu chốt của cô. Nhưng cho dù hắn làm thế nào đi chăng nữa, Triệu Mẫn vẫn nở nụ cười như cũ, hắn nhìn không ra sự thay đổi nào ở cô, giống như cô hoàn toàn không đặt con số mười lăm tỷ USD vào mắt vậy.
Triệu Mẫn lắc đầu: “Nếu lần này ngài Cook tới đây là vì chuyện này, thì ta e rằng ngươi phải trở về tay không rồi.”
“Nếu ngươi cảm thấy giá cả không phù hợp, ngươi cứ nói một cái giá đi rồi chúng ta sẽ tiến hành thương lượng.”
“Chúng ta không muốn bán công ty. Trước ngươi, Huawei, Tencent hay Ali đều đã từng tới đây, nếu chúng ta muốn bán thì cũng không đến lượt các ngươi. Nếu đây là sự hợp tác của ngài Cook thì ngươi không cần phải nói nữa để khỏi làm mất thời gian của cả hai bên. Thời gian của ngươi và của ta đều rất quý giá.”
Triệu Mẫn dứt lời, phòng tiếp khách rơi vào im lặng.
Tiểu Ngư đứng ở một bên không nói tiếng nào, tiếng Anh của cô cũng không tệ nên cô nghe hiểu được những gì bọn họ đang nói. Thư ký của Cook cũng không nói gì.