Trạm tàu cao tốc tại thủ đô.
Trần Mặc bế Vô Song bước ra khỏi nhà ga, Mặc Nữ theo sát bên cạnh hắn, còn Tiểu Ngư và Triệu Mẫn ở phía sau, vừa đi vừa cười đùa nói chuyện.
Hiện tại đã vào thu, thời tiết ở thủ đô vô cùng mát mẻ. Tiểu Ngư mặc một chiếc áo len mỏng cao cổ màu be và quần legging màu đen, lưng đeo một chiếc cặp nhỏ, trông vô cùng thanh lịch giản dịch. Triệu Mẫn mặc áo khoác dài, đi bốt cao và đeo khẩu trang để tránh bị người khác nhận ra, nhưng phong thái nữ thần lạnh lùng vẫn toát ra từ người cô. Mặc Nữ cũng thay đổi trang phục bó sát lộ rốn thường ngày, cô ấy đang mặc một chiếc áo phông dài tay màu đỏ, chiếc quần bò cạp cao màu xanh đậm, bộc lộ vóc dáng cao gầy, khí khái hào hùng.
Khí chất khác biệt của ba người phụ nữ đã khiến bọn họ trở nên nổi bật trong đám đông, thu hút không ít sự chú ý của những người đi đường, ai nấy đều vô cùng ghen tị với người đàn ông đang đi bên cạnh bọn họ, cũng chính là Trần Mặc. May mắn thay, Trần Mặc đang đeo kính và khẩu trang, trang phục trên người theo phong cách thoải mái, nếu không quan sát kỹ thì không ai có thể nhận ra là danh tính của hắn.
Triệu Mẫn vốn định trải qua kỳ nghỉ một mình, nhưng dưới nỗ lực mời mọc của Tiểu Ngư, cô cuối cùng cũng chịu đi theo gia đình Trần Mặc để ra ngoài thăm thú.
Sau khi bước ra khỏi tạm tàu cao tốc, đám người lập tức nhìn thấy chiếc xe chuyên dụng đã đợi sẵn ở bên ngoài. Dưới sự dẫn dắt của Hắc Ưng, bọn họ nhanh chóng lên xe và rời đi.
Đây là tuần lễ vàng đầu tiên sau khi bệnh dịch Reedman bị tiêu diệt hoàn toàn, một số người vẫn tiếp tục nín nhịn thêm mấy tháng, không dám đi lung tung vì e ngại tàn dư của virus. Dần dà về sau, nỗi ám ảnh trong lòng bọn họ cũng chậm rãi biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT