Ba người Lý Thiên về kể lại chuyện này cho Khương Dư Linh và Tằng Vãn Ca nghe. Họ miêu tả sống động như thật, Tằng Vãn Ca tưởng tượng ra cảnh tượng đó, liền cảm thấy trong lòng hả hê vô cùng, như trút được một gánh nặng.
Vừa lúc này, cơm của Đường Viện Viện cũng đã làm xong. Toàn là những món ngon ngay cả trước tận thế cũng đã được coi là mỹ vị. Tằng Vãn Ca nhìn mà trố mắt kinh ngạc. Sau khi hoàn hồn, nỗi uất nghẹn trong lòng cô hoàn toàn tan biến.
Không kìm được cảm thán với Khương Dư Linh: “Dư Linh, có thể gặp được em, chị thật là may mắn hết phần người khác.”
Ngay khi cô nói câu này, Hoa Vân Phỉ đứng một bên chỉ có thể gặm bánh mì hết hạn, ngay cả bàn ăn cũng không được ngồi cùng, liền trợn mắt trắng dã đầy bực tức.
Gặp được Khương Dư Linh, thật sự là chuyện bất hạnh nhất trong đời cô ta.
Nhưng không sao, chỉ cần cô ta tìm được cơ hội, thu được giá trị khí vận, thì cô ta vẫn có khả năng lật ngược tình thế.
Nghĩ đến đây, Hoa Vân Phỉ hít một hơi thật sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT