Một lời nói đầy nghĩa khí của Hoa Vân Phỉ đã giúp Tô Viễn giải vây thành công. Không ai muốn để lại ấn tượng ích kỷ trong lòng cô ta, vì thế họ liền đưa Tô Viễn cùng lên lầu hỏi Nhiễm Niệm xem Tô Viễn có phải là anh trai cô không.
Lúc đó Nhiễm Niệm vẫn còn trong phòng buồn bã, khóc lóc. Cô cảm thấy mình đã ở trên lầu lâu như vậy mà không có ai đến an ủi. Thấy nhiều người đến thăm cũng hơi vui, ai ngờ họ lại đến để hỏi về mối quan hệ giữa cô và Tô Viễn.
Cảm giác mất mát lập tức tràn ngập toàn thân Nhiễm Niệm. Cô chảy nước mắt, ngẩng cằm lên: “Đúng vậy, anh ấy là anh trai tôi. Là anh hàng xóm nhà tôi. Tôi lớn lên cùng anh ấy từ nhỏ, chúng tôi quan hệ rất tốt. Có sao không, có vấn đề gì à?”
Đến bây giờ Nhiễm Niệm vẫn còn đang tranh giành tình cảm.
Tô Viễn có chút thất vọng, nhưng lại không kìm được vì lời cô nói mà tim đập nhanh hơn.
Còn Ứng Hào thì bất mãn nhíu mày: “Nếu quan hệ các người tốt như vậy, vậy em nên giới thiệu anh ta với bọn anh sớm hơn chứ.”
Nói xong, Ứng Hào dừng lại một chút, lại hỏi: “Anh tên gì? Sau này có ở lại đội ngũ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play