Sương trắng tan đi, con đường Vấn Tâm dài bất tận, không thể nhìn thấy điểm cuối dần hiện ra trước mắt.
Hạ Dữ Tri mở mắt, vừa thoát ra khỏi những mảnh ký ức quá khứ, suy nghĩ vẫn chưa hoàn toàn được sắp xếp rõ ràng.
“Ký ức này quá chân thực rồi, cứ như thể ta tự mình trải qua thêm một lần nữa.” Giọng nói của Lạc Tử Tùng vang lên bên cạnh, “Ủa? Ca của ta và Thẩm huynh đâu rồi?”
Câu hỏi nghi hoặc vừa dứt, Hạ Dữ Tri lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn xung quanh, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Lạc Tử Tùng và Tề Vãn cũng bắt đầu tìm kiếm, trong khi Lâu Tễ Nguyệt đứng đó với vẻ mặt không mấy dễ chịu, giống như Hạ Dữ Tri.
“Bọn họ không phải bị kẹt lại trong ảo cảnh đấy chứ?” Lạc Tử Tùng cười gượng hai tiếng, nhưng khi thấy sắc mặt nghiêm trọng của Lâu Tễ Nguyệt, trái tim cậu lập tức thắt lại, “Thật sự là vậy sao?”
“Lâu cô nương, cô có cách nào biết được tung tích của hai người họ không?” Hạ Dữ Tri nhíu mày hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play