Cố Tri Ý nhìn mấy cha con bọn họ, sau đó dẫn theo con đi lên phía trước để nhìn tình huống thế nào.
“Chuyện là như thế này, căn cứ vào việc chúng tôi kiểm tra và xác thật đã phát hiện trong cơ thể có tế bào ung thư, cũng may mắn lần này cảm mạo được mọi người đưa tới đây mới phát hiện sớm, còn chưa phát triển tới nông nỗi không thể giữ lại được, nhưng mà hy vọng người nhà cũng chuẩn bị tâm lý trước.” Lời của bác sĩ nói cũng coi như tương đối uyển chuyển.
Lúc cha Lâm nghe tới tế bào ung thư thì thiếu chút nữa cả người tê liệt ngã khuỵu xuống đất. Vẫn là Lâm Quân Trạch ở bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ một phen. Lúc này mọi người nghe thấy bị ung thư cũng biến sắc.
Mọi người nhận biết về ung thư đó là không có thuốc nào cứu được, nói không dễ nghe là với trình độ chữa trị bệnh hiện giờ cũng chỉ có đang đợi chết mà thôi.
“Sao, sao lại là ung thư được?” Cha Lâm được Lâm Quân Trạch đỡ ngồi lên trên ghế, nhưng hiển nhiên là cha Lâm vẫn chưa lấy lại tinh thần sau khi nghe tin tức này. Mà ba anh em nhà họ Lâm cũng vẫn chưa tiêu hóa xong những lời mà bác sĩ vừa mới nói.
Đều ngồi ngây ngốc tại chỗ, hiển nhiên bác sĩ cũng tập mãi thành thói quen đối với loại tình huống này. Vẫn là Lâm Quân Trạch bên này hơi bình tĩnh được một chút để cha Lâm ngồi vững xong thì anh đứng lên đi dò hỏi bác sĩ: “Vậy hiện tại có biện pháp trị liệu nào có thể can thiệp được không? Bác sĩ cứ yên tâm, người nhà chúng tôi gánh vác được số phí trị này.”
Bác sĩ nghe Lâm Quân Trạch nói lời này cũng không thấy ngoài ý muốn chút nào cả. Cả gia đình này thoạt nhìn cũng không phải là người thiếu tiền những người mắc căn bệnh ung thư ở thời đại này đã gần như không có thuốc chữa. Chỉ có thể nói phối hợp với thuốc hóa trị để cố gắng duy trì tuổi thọ của người bệnh mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT