“Sao hả? Có phải em cảm thấy người đàn ông của em vẫn có mị lực như xưa không hả?” Lâm Quân Trạch cười liếc Cố Tri Ý một cái.
“Bao nhiêu tuổi rồi, mà vẫn còn không có chút đứng đắn nào.” Cố Tri Ý nhìn người đàn ông da mặt càng ngày càng dày trước mặt, đúng là không biết thẹn chút nào.
“Ở chỗ của em lúc nào anh cũng mới mười tám.”
Hai người tán tỉnh miệng vài câu, Lâm Quân Trạch cũng đã nấu xong bữa cơm này.
Vào lúc ăn cơm Lâm Quân Trạch mới nói đến việc anh đã trình đơn xin về hưu, qua một thời gian nữa sẽ có thể đi du sơn ngoạn thủy với cô.
Tuy rằng đã đoán được, nhưng được nghe Lâm Quân Trạch nói trước mặt mình, Cố Tri Ý vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Niềm vui này trực tiếp biểu hiện ở trên mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT