Lúc này lập tức có một người phụ nữ trung niên tò mò hỏi: “Hôm nay là ngày gì mà cả nhà lại đến nhà lão tứ dùng cơm tối thế?”
Mẹ Lâm cười nói: “Ngày mai, đồng đội của lão tứ phải quay lại quân đội, người ta phải đi đường xa đến đây, không phải cũng nên mời người ta một bữa cơm sao?”
Người phụ nữ kia nghe vậy thấy cũng đúng.
Bên cạnh có một người phụ nữ cũng trạc tuổi mẹ Lâm, nhưng da thịt đều trở nên thâm nám, giọng nói chua ngoa: “Tôi nói này, vợ lão tứ không phải phá của bình thường đâu. Hôm nay, tôi còn chứng kiến cô ta mua bao lớn bao nhỏ từ trên thị trấn về, mà không biết đã mua những thứ gì. Thế nhưng lại không hề tiếc tiền lão tứ nhà bà bán mạng kiếm về mà.”
Vốn dĩ lúc đầu mẹ Lâm còn vừa cười vừa nói nhưng lúc này đã lập tức thay đổi sắc mặt. Bà vẫn biết vợ lão tứ hay phá của, nhưng cũng chỉ là người trong nhà đóng cửa lại nói với nhau. Ở đâu lại đến phiên mấy người trong thôn nhiều chuyện nói này nói kia.
Nên lúc này bà lập tức mắng: “Tuy nói nơi này của chúng ta gần biển, nhưng Phúc Quý gia bà quản cũng rộng quá đó chứ!”
Thím Dương của Phúc Quý gia nghe mẹ Lâm nói thế này thì trong lòng cực kỳ không vui: “Không phải tôi đang bất bình vợ lão tứ đó sao? Bà thử nhìn lại mình xem, còn không biết biết lòng tốt của người ta. Bà nói xem, nếu trước kia chịu cưới cháu gái nhà tôi, thì giờ này nhà lão tứ cũng không đến nỗi phải náo loạn đòi phân nhà như thế này.”
“Tôi nhổ vào, bà còn không nhìn xem cháu gái nhà bà là hạng người gì à, xứng với lão tứ nhà chúng tôi sao? Lão tứ nhà tôi có bản lĩnh, nó kiếm tiền cho vợ nó tiêu thì thế nào?”
Mẹ Lâm nghe thím Dương nhắc đến cháu gái nhà mẹ bà ta thì lập tức giận mà không có chỗ phát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT