Nhà của Cố gia là kiểu nhà của nông dân rất bình thường, bởi vì vừa khéo lại nằm ở hàng đầu của thôn, nên đất trống phía trước nhà tương đối nhiều.
Cha của Cố Tri Ý đã cho vây tất cả lại, vừa vào cửa là một cây hồng bì, thường ngày, người trong nhà thường ra đây hóng mát, ngoại trừ có hơi nhiều muỗi thì đẩy chính là một nơi hóng mát rất lý tưởng.
Đại Bảo và Nhị Bảo vừa bước vào sân đã lập tức chạy đến dưới gốc cây, thân cây đang cao lên, lúc này cao hơn hai đứa bé cũng không nhiều, muốn cây to hơn, người có thể leo lên cây cũng phải đợi đến mấy năm nữa.
Nhưng đây tuyệt đối cũng không ảnh hưởng gì đến việc hai đứa bé muốn thám hiểm.
Thậm chí hai anh em còn ôm gốc cây, muốn giống như con khi được vẽ trong sách, lộn nhào một cái là có thể trèo lên cây.
Không thèm để ý đến giấc mơ muốn mạo hiểm của hai đứa bé nữa, Lưu Ngọc Lan dời ra hai cái ghế cho Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch ngồi dưới gốc cây.
Cố Tri Ý đưa những vật cô đã mang đến cho Lưu Ngọc Lan.
“Các con đến thì đến, còn tốn kém mua nhiều đồ như thế này làm gì?”
“Cũng không có gì đâu ạ, đồ trong nhà cũng nhiều, có một ít là mẹ đưa!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play