Hai người ăn một bữa cơm đơn giản, Cố Tri Ý cũng cho anh tạ số điện thoại ở cửa hàng công cộng nơi này để nếu như khi nào anh ta có tin tức sẽ gọi điện thoại cho mình. Hiện tại còn chưa có thiết bị liên lạc cho nên nếu có điện thoại gọi tới đều phải tới cửa hàng ở đầu phố để nghe, mà người ta ở đấy có điện thoại tới đều sẽ đi gọi người tới nghe.
Đúng thật là có phiền toái, Cố Tri Ý nhớ tới là vào khoảng giữa thập niên 80 mới có máy nhắn tin. Hiện tại vẫn phải dựa vào điện thoại bàn cồng kềnh.
Sau khi tạm biệt henry thì Cố Tri Ý về nhà, gần đây mình luôn bôn ba ở bên ngoài nên không biết mấy nhóc ở nhà có học hành tử tế hay không.
Bọn Đại Bảo đều cho rằng phải tới chạng vạng thì Cố Trị Ý mới trở về cho nên lúc này đang chơi vô cùng vui vẻ. Cố Tri Ý vừa mở cửa đã thấy trong sân toàn là nước, sau đó còn có cái bồn tắm rửa cửa bọn Đại Bảo được đặt giữa sân.
Khắp nơi toàn là nước, còn có cả bọt biển, không cần hỏi cũng biết người ba Lâm Quân Trạch này lại dung túng cho bọn nhỏ chơi.
Chờ khi Cố Tri Ý vào nhà thì thấy Lâm Quân Trạch đang lau người cho Tam Bảo, vừa lau vừa tránh cứ: “Mấy đứa đừng có nghịch quá, một hồi mẹ mấy đứa về ba lại không tiện nói chuyện.”
Cố Tri Ý: Anh còn biết là không tiện nói chuyện ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT