Sau khi ba người ăn cơm xong, Cố Tri Ý cũng tỏ ý phải đi về trước.
Vừa về đến nhà, Nhị Bảo lại bắt đầu lên án.
“Mẹ ơi, mẹ ơi, có phải ba mẹ lại trốn tụi con đi ra ngoài ăn vụng không.”
Nghe đi, dứa nhóc ranh này sao có thể nói là cha mẹ nó đi ăn vụng.
Hơn nữa cái mũi chó của Nhị Bảo thực sự tốt hơn bất cứ thứ gì khi nói đến thức ăn.
“Ăn vụng gì chứ. Mẹ và ba của con là đi ra ngoài làm việc quan trọng.”
“Hừ, mẹ chỉ biết lừa dối con, con có thể ngửi được mùi thịt trên người hai người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT