“Đúng đó, chúng ta chỉ là chuẩn bị cho tốt trước thôi. Không có việc gì cả, không có việc gì cả.” Lưu Ngọc Lan cũng sắp sốt ruột chết mất rồi. Nhưng miệng bà vẫn không ngừng an ủi. Bà chỉ sợ nói điều gì không tốt lại làm lão út bị kích động hơn.
Vừa khéo lúc này, cửa lại được đẩy ra, Cố Tử Lâm thoải mái, thảnh thơi đi vào, Lưu Ngọc Lan vừa nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi đi vào của Cố Tử Lâm thì nổi giận đùng đùng,
Bà đang chuẩn bị đi lên nói vài lời thì nhìn thấy mấy thứ nằm trong tay Cố Tử Lâm, còn đang nghĩ có chỗ nào đó kỳ lạ thì bên này Cố Tử Sâm đã nhảy dựng lên. Cậu trực tiếp ôm Lưu Ngọc Lan, còn bế bà lên, rồi xoay mấy vòng.
Vừa rồi Cố Tử Sâm đã sắp không nhịn được muốn nói ra rồi, cậu nhịn đến lúc này đã là không dễ dàng gì rồi.
“Mẹ, con thi đậu rồi, thi đậu rồi.” Cố Tử Sâm phấn khích nói.
Cơn chấn động này đã làm cho Lưu Ngọc Lan ngây người, đến Vương Quế Chi còn chưa kịp phản ứng lại. Thì ra đây là thi đậu rồi?
Qua một hồi ngơ ngẩn ngắn ngủi, lúc Cố Tử Sâm thả bà ra thì Lưu Ngọc Lan đã xách một cái chổi lên, lập tức muốn tiến lên đánh Cố Tử Sâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT