Hiện tại Lưu Ngọc Lan đã biết Cố Tri Ý vẫn chưa bắt đầu sinh nên bà nói sẽ đến tiệm cơm mua ít đồ ăn cho cô lót dạ trước một chút.
“Quân Trạch à, con trông vợ con nhé, mẹ đi mua chút gì đón cho Tiểu Ý lót dạ, một hồi mới có sức mà sinh sản.” Lâm Quân Trạch đứng lên, nói: “Mẹ, mẹ ngồi trông Tiểu Ý đi, muốn mua cái gì, con sẽ đi mua, một hồi con sẽ quay lại ngay.”
Lâm Quân Trạch chân dài, đi mua đồ đúng là rất nhanh hơn Lưu Ngọc Lan, vì vậy vừa rồi Lưu Ngọc Lan cũng không từ chối, bà chỉ nói ra mấy món muốn Lâm Quân Trach mua về.
“Mẹ, lúc này rồi, corn làm gì ăn nổi ạ?” Cố Tri Ý bất đắc dĩ nói, sợ rằng đã quên mất chuyện mới vừa ăn trưa xong.
“Ăn được, ăn được. Một hồi phải dùng sức rất nhiều, con không ăn vào được cũng phải ăn chút ít.” Lưu Ngọc Lan vừa cười vừa nói.
Hai người họ ở lại giường bệnh trò chuyện với nhau, hiện tại bụng của Cố Tri Ý đã quặn lên từng trận đau đớn, cô cũng không còn rõ ràng lắm.
Cô nghĩ đợi lát nữa Lâm Quân Trạch trở về thì bảo anh đỡ cô đi lòng vòng một lát, đến lúc sinh con cũng nhẹ nhõm hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play