Lâm Xuân Lệ trêu đùa hai đứa nhỏ, không nghĩ tới hai đứa thật ra cũng rất nể tình, a a đáp lại vài tiếng.
Bây giờ hai đứa đã biết ngồi biết bò, cho nên, Lâm Xuân Lệ vừa trêu đùa được vài câu, hai chị em liền một hai phải bò lên trên người người ta cho bằng được.
“Ôi ôi, còn không sợ người nữa nha, để dì ôm một cái nào.” Lâm Xuân Lệ nhìn hai đứa nhỏ này được Cố Tri Ý nuôi đến tốt như vậy, cũng là hiếm lạ vô cùng.
Chơi cùng với hai đứa nhỏ một hồi, Lâm Xuân Lệ mới tạm biệt trở về nhà.
“Mọi người cứ bận đi, trong nhà nếu không không còn đồ ăn, thì cứ đến nhà chị mà lấy, đứng khách khí với chị làm gì!” Thời điểm Lâm Xuân Lệ đi còn dặn dò lại.
“Em biết rồi, chị Xuân Lệ, chị đi chậm một chút nhé.” Tiễn Lâm Xuân Lệ rời đi xong, mấy người hàng xóm xung quanh đây cũng lục tục đến nhà chào hỏi.
Nhưng mà mọi người cũng đều chỉ là hàn huyên ngoài miệng vài câu một chút mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT