Nếu buổi trưa không có tình huống gì đặc thù thì Cố Tri Ý sẽ để bọn họ nghỉ trưa tới hai giờ chiều mới lại mở cửa. Mà Chu Mỹ Trân cũng đã chậm rãi quen với nếp sinh hoạt bên này rồi.
Sau đó Cố Tri Ý còn dẫn chị ấy đi tìm trường học cho con. Là tự Chu Mỹ Trân giao học phí, lúc này đám nhóc cũng đã khai giảng cho nên chỉ có thể chọn một lớp rồi chuyển đến. Vừa khéo hai anh em cũng có bạn bè.
Mà một tháng sau Lâm Quân Trạch trở về, khi mới về tới nhà Cố Tri Ý nhìn thấy anh còn tưởng là ai. Vẫn là Lâm Quân Trạch gọi một tiếng “vợ ơi” Cố Tri Ý mới phản ứng lại được.
Cái người phơi thành than đen này là ai?
“Ai không biết còn tưởng rằng anh đi đào quặng đó.” Cố Tri Ý có chút ghét bỏ nói.
“Ha ha, vợ, chẳng phải là đi huấn luyện sao? Em không cảm thấy anh càng ngày càng có hương vị đàn ông sao?” Lâm Quân Trạch cười hì hì nói.
“Vậy sao?” Cố Tri Ý trợn trắng mắt đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT