Mấy ngày sau, Chu Mỹ Trân vẫn như thế, cứ thỉnh thoảng lại mang ít đồ ăn đến nhà, mỗi lần như thế Cố Trị Ý đều cười ha ha rồi nhận lấy.
Lúc đầu Chu Mỹ Trân còn cho rằng Cố Tri Ý giữ chặt Lâm Quân Trạch, không cho anh gặp chị ta, vì vậy mỗi lần đến chị ta mới không nhìn thấy Lâm Quân Trạch.
Mặc dù hơi thất vọng, nhưng để làm cho tình cảm của họ sứt mẻ thì Chu Mỹ Trân vẫn phải nghe ngóng.
Chỉ là đến cùng thì chị ta dường như không nghe thấy Lâm Quân Trạch ở nhà, lúc này Chu Mỹ Trân mới phát hiện thấy chuyện không đúng lắm.
“Em Cố à, làm sao mà gần đây chị không thấy Quân Trạch vậy?” Cố Tri Ý nghe thấy cách xưng hô của Chu Mỹ Trân thì chính cô đã muốn bật cười rồi.
Chị ta gọi mình là em Cố, nhưng lại thân thiết gọi Lâm Quân Trạch như thế...
Chẳng qua trên mặt Cố Tri Ý cũng không thể hiện gì cả, cô chỉ tỏ vẻ ngạc nhiên nói: “Ôi, chị dâu, có phải em chưa nói với chị không? Lão Lâm nhà em đã về quân đội rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play