Lúc này nhìn thấy nhiều bức tranh treo trên tường như vậy, Tam Bảo lại càng cảm thấy hứng thú hơn với nơi này.
“Thầy ơi, tất cả những bức tranh ở đây đều là do thầy vẽ sao?” Tam Bảo tò mò hỏi.
“Ha ha. Đúng vậy. Còn có một ít là cháu gái thầy vẽ.” Thích Trúc nói xong liền chỉ vào những bức tranh ở một mặt tường khác.
Chỉ là sau khi Tam Bảo nhìn thấy những bức tranh đó, lại hơi nhíu mày.
Hiển nhiên là, cậu nhóc nhìn không hiểu trong bức tranh đó đang vẽ thứ gì!
“Ha ha, mấy bức tranh đó, đều là con bé ngẫu hứng vẽ vời thôi.” Thích Trúc hiển nhiên cũng biết, cháu gái của ông ấy không có hoa tay vẽ vời, vội vàng dời đề tài đi.
“Ông nội, có phải ông lại nói bậy về cháu không thế?” Lúc này, bên ngoài truyền đến một giọng nói của con gái mang theo vài phần ngang ngược kiêu ngạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT