Cố Tri Ý cho hai anh em ly nước, để hai đứa làm mát miệng một lát.
"Đã bảo hai đứa đừng vội, phải thổi cho nguội rồi ăn, nếu không đã không bỏng rát thế này."
Vừa rồi bị bỏng đến mức đã khắc sâu rồi, Đại Bảo và Nhị Bảo đã biết ăn cái gì cũng không được vội vàng nữa. Lúc này lại múc bò viên lên, hai đứa rất kiên nhẫn thổi nguội mới ăn."
Cố Tri Ý nhìn chúng như vậy thì cười.
Lúc cô cúi đầu, lại nhìn thấy trong chén của mình đã chồng chất không ít đồ ăn rồi, cô lại ngẩng đầu nhìn Lâm Quân Trạch.
Lâm Quân Trạch đang cúi đầu ăn cơm, cũng không biết anh cảm thấy xấu hổ hay thế nào, nhưng Cố Tri Ý không bối rối, cô cầm chén lên bắt đầu ăn.
Cơm nước xong xuôi, cả nhà đợi tiêu cơm chút ít thì chuẩn bị đi ngủ trưa một lát. Lúc Cố Tri Ý ngủ trưa thức dậy, Cương Tử đã quay trở về, mà trong sân lúc này đã có một vòng người đang vây quanh.
Bị vây quanh lại ở giữa chính là một chiếc xe đạp phượng hoàng.
Không thể không nói, vào cái thời mà muốn đi đâu cũng phải dựa vào hai chân hoặc xe bò thì việc có một chiếc xe đạp thế này đúng là một chuyện vô cùng có mặt mũi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT