Tư Ninh Ninh đoán chừng buổi chiều đoạn lên núi với Hoắc Lãng dì cả đã đến rồi, chỉ là cô không hề chú ý đến, lại mặc quần đen, đúng là may chứ không thôi làm trò hề cho thiên hạ rồi.
Cô lau sạch máu, ngâm riêng quần lót và quần dài để giặt, tắm sạch sẽ cho hết mùi tanh, mặc một bộ quần áo sạch sẽ mới khiến tâm tình mới dễ chịu hơn nhiều.
Cô trước khi đến đây càn quét không ít cửa hàng, quần đen cực kỳ nhiều, đủ quần áo mặc, có thể đổi quần áo ngay lập tức.
Uống xong một cốc nước đường đỏ, bụng dưới ấm áp dễ chịu, trên trán lấm tấm mồ hôi, Tư Ninh Ninh vội vàng lau nước mắt rồi xách cái sọt ra khỏi không gian.
Không có ai trên con đường nhỏ, bầu trời đã tối, xung quanh bao bọc bởi cây cối, nguồn sáng không thể chiếu vào, khiến nó trở nên đặc biệt u ám.
Xoa xoa cánh tay nổi da gà, Tư Ninh Ninh giật bắn người chạy thật mau về nhà.
Chỗ ở của thanh niên trí thức sáng đèn, khói bếp lượn lờ, đen như mực cũng có thể nhìn ra được một chút, giống y như một bức tranh thủy mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT