Đám người anh Dương trèo tường rời đi, Tư Ninh Ninh cõng cái sọt đi về phía con đường lớn.
Tới vội vàng quá cô không chú ý đến hai con hẻm bên cạnh, trở về thì phát hiện ở ngỏ nhỏ đi thêm vài bước có một chỗ sơn màu xanh, là trạm phế phẩm.
Trạm phế phẩm diện tích không lớn, bên trong cửa có kê một chiếc ghế xích đu, một ông già gầy khô đang nằm trên ghế xích đu, tay phe phẩy cái quạt, thờ ơ nhìn người tới lui trên đường không hề có hứng thú.
Chỉ cần nhìn cánh cửa sơn xanh lục kia Tư Ninh Ninh đã biết lý do.
Còn có thể là gì nữa, ăn cơm nhà nước, có người tới thì tiếp không ai thì tuyệt không thèm nói nhiều một câu.
Tư Ninh Ninh nhìn một cái rồi chuẩn bị rời đi, chá mắt lơ đãng nhìn thấy cái ván gỗ cùng bàn nhỏ bên trong, động tâm liền bước chân vào.
Trong số những đống đồ lặt vặt, chiếc bàn nhỏ tinh xảo lạ thường, mặt bàn sơn màu trắng, góc và chân bàn được viền bằng ren vàng, mang phong cách phương Tây cuối thời nhà Thanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT