Quá trình làm ra quần áo không nhất thiết phải rõ ràng, nhưng đồ vật không không xuất hiện, một hai cái còn tốt chứ mà nhiều lần quá người ta sẽ cảm thấy đồ vật của cô giống từ trên trời rớt xuống, lâu dần khẳng định sẽ có người hoài nghi.
Suy cho cùng, số lần đi vào trấn là có hạn, hơn nữa gói hàng lớn như vậy cho dù có lên trấn mua hoặc là tìm cớ nói là người nhà gửi tới, nói tóm lại được bao nhiêu cơ hội ra ngoài thì lấy bây nhiều đồ ra vậy.
Tư Ninh Ninh lôi ra một sợi dây hoa oải hương màu hồng phấn, dày, dài nửa mét từ rương mây. Nhìn kỹ, nó không thực sự là một sợi dây, mà là sợi dây được tạo thành từ hơn chục sợi len, độ dài tương tự nhau, trung gian đánh hai cái nút cố định, vừa lúc khoảng cách giữa hai cái nút là một thước.
Những năm 1970, may vá phần lớn là sử dụng thước kẻ bằng gỗ, Tư Ninh Ninh không chắc liệu có thước dây có hay không, sợ lấy ra có nhiễu loạn cho nên lấy sợi len trong không gian làm tạm một cái thước để đo.
Lúc Tư Ninh Ninh lấy vải ra đã thành công thu hút sự chú ý của mấy cô gái: "Tớ không thể sử dụng nhiều như vậy, các cậu có ai muốn hay không? Tớ để cho các cậu giá 3 xu 8 một thước."
Sau khi nghe Tư Ninh Ninh nói xong ba cô gái cơ hồ là xông tới ngay lập tức: "Thật sự là 3 xu 8 sao?"
Giá vải gia công rẻ, không cần phiếu, cơ mà đâu phải khi nào cũng có, ngẫu nhiên sẽ gửi một lô đến Cung tiêu xã, hầu như bán hết sạch trong tích tắc, đoạt không kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play