"Em không khóc!" Tư Ninh Ninh phủ nhận, khóe mắt nhìn thấy Hoắc Lãng nhìn chằm chằm cô từ lúc nào không hay, như có chút lo lắng, cô hơi kiễng chân lên, một tay chống bàn, tay kia che ngang tầm mắt Hoắc Lãng: "Anh đừng nhìn em."
Trong giọng nói khó chịu của cô gái nhỏ mang theo một tia run rẩy, Hoắc Lãng còn cái gì không rõ.
Chỉ là, Hoắc Lãng không biết tại sao Tư Ninh Ninh lại khóc.
Rõ ràng là Tư Ninh Ninh không muốn người khác biết, cho nên Hoắc Lãng không hỏi nhiều.
Ấn bàn tay nhỏ bé trước mặt xuống, Hoắc Lãng cầm dao cắt miếng dưa hấu thành từng miếng nhỏ, đẩy hết sang cho Tư Ninh Ninh: "Ăn dưa xong đi, ăn xong thì ra đây xem, sọt đan cho em đã sắp xong rồi."
Tư Ninh Ninh yên lặng gật đầu, ăn xong dưa hấu mới đi theo Hoắc Lãng đi ra cửa.
Hoắc Lãng không chỉ đan cái sọt tre, mà còn đan một con cá vàng nhỏ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT