Hai người lần lượt đến giếng , Hoắc Lãng đặt nốt số cọc còn lại theo sự sắp xếp của Tư Ninh Ninh, ngẩng đầu nhìn thì thấy Tư Ninh Ninh dùng dao chẻ củi chặt đôi thanh gỗ, đem rơm rạ nhét vào khe hở, Hoắc Lãng ngồi xổm nhìn hồi lâu mới hỏi: "Kia cái đám trắng trắng như nấm mốc kia, có thể mọc ra nấm?"
Tư Ninh Ninh mở mắt, nghiêm túc trả lời: "Tại sao không? Mốc là khuẩn, mà nấm cũng là khuẩn. Mặc dù nấm mốc không thể ăn được, nhưng nhìn từ góc độ khác, chúng đều có những yêu cầu tương tự đối với môi trường sinh trưởng."
Nó phát triển tốt hơn ở những nơi ẩm ướt, râm mát.
Hoắc Lãng xoa xoa đầu: "Cái này anh không hiểu. Ngoài cọc gỗ ra em còn cần gì nữa? Anh sẽ lo liệu mọi thứ cho em."
"Không có, em đã nhét khuẩn nấm vào đó, bây giờ chỉ có đợi thôi ..."
Tư Ninh Ninh suy nghĩ một lúc: "Em còn dư lại một bao khuẩn nấm, anh có muốn mang hai cái trở về? Không nhất định trồng ở trên cây nấm như này, anh có thể tìm nơi râm mắt, đào một vài rãnh cạn, rắc rơm rạ có khuẩn nấm lên trên rồi dùng lá tre ẩm trộn với đất để rải một lớp mỏng lên trên bề mặt là được."
Sợ Hoắc Lãng không hiểu, Tư Ninh Ninh giải thích thêm một câu: "Em thí nghiệm trên cọc gỗ để quan sát rõ hơn sự phát triển của nấm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT