Vừa đặt mông ngồi xuống, Chu Lợi Dân phát giác bên dưới ẩm ướt, đưa tay xuống sờ sờ, sắc mặt phải thay đổi: "Đại, đại đội trưởng! Này, là máu a!"
Hồ Cường cũng cảm thấy quần của mình ướt sũng, lúc đầu còn tưởng là do đổ nước trà, vừa nghe thấy Chu Lợi Dân nói là máu, Hồ Cường lập tức cúi đầu nhìn, khi ngẩng đầu lên thì vẻ mặt vô pháp bình tĩnh: "Đội trưởng La, cái này..."
"Đúng, là máu của người bị thương."
La Quốc Khánh thở ra một hơi khói và bình tĩnh nói: "Đại đội của chúng tôi mấy ngày nay đang chiếu phim, có rất nhiều người của đại đội khác lại đây xem náo nhiệt, không có vấn đề gì vậy mà đội ông tới đây lại xảy ra chuyện."
"Những thanh niên trí thức trong đội của anh đã đánh người của tôi. Người bị hại còn đang nằm trong bệnh viện. Tình huống thế nào còn chưa biết, sự việc này đội trưởng Hồ phải nói một lời đi."
Hồ Cường trên mặt nụ cười cứng đờ, trong lòng thì thầm rủa:
Ngô Dũng, tên khốn này, vốn là người đội các người, không phải ông đem người đến công xã thì người cũng không an bài tới đại đội của tôi, hiện tại xảy ra chuyện còn không phải là mầm tai họa đã được gieo từ trước sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT