Hoắc Lãng im lặng một hồi, nói tiếp: "Hiện tại em đi về cũng không tiện. Đội trưởng đã đồng ý với anh rồi, tính toán an bài em ở trong huyện vài ngày, khi nào vết thương ở cổ và cổ tay tốt rồi lại trở về."
Tư Ninh Ninh khẽ nhướng mày, cô lo lắng không biết mình sẽ đến chăm sóc Mạc Bắc như thế nào, rốt cuộc Mạc Bắc đã giúp cô chịu một đòn, cho dù người khác chiếu cố, cô chịu ơn cho nên cũng phải giúp đỡ.
"Em nhìn xem có gì muốn lấy không? Giờ đội trưởng trở về mang lên đây."
Tư Ninh Ninh lắc đầu: "Chỉ có hộ khẩu, em để hộ khẩu trong rương mây, anh bảo đội trưởng mang cái rương của em đến đây là được, bên trong quần áo đầy đủ hết."
Hoắc Lãng "ừm" xoay người rời đi, Tư Ninh Ninh cũng đi theo đứng lên: "Em nếu lưu lại trong huyện thì công xã bên kia xử lý thế nào?"
Vết thương trên người cô ra ngoài dễ bị người ta đánh giá, nhưng ở trước mặt cán bộ công xã và công an chính là chứng cứ, không thể chờ được, lỡ vết thương đỡ rồi mới ra mặt thì làm sao mà nói được.
Đến lúc đó cô đứng ra thì lời nói cũng không có bao nhiêu trọng lượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play