Chỉ cần nghĩ dưa hấu này là Tư Ninh Ninh đưa cho hắn, riêng mình hắn, đôi môi nhịn không được cong lên, cảm giác ngọt lịm từ trong miệng lan tràn từ miệng đến tận tim.
Cơ mà Hoắc Lãng vui chưa đầy 2 giây, ăn hết miếng dưa hấu vừa muốn đưa tay tiếp miếng dưa hấu còn lại thì bị Tư Ninh Ninh gõ một cái.
Tư Ninh Ninh trừng lớn hai mắt tròn xoe nhìn Hoắc Lãng: "Anh làm cái gì thế?"
"Còn có thể làm gì? Ăn dưa hấu mà."
Tư Ninh Ninh ngơ ra một chút, cười thành tiếng, cầm miếng dưa hấu đi xuống dưới cầu thang: "Thích ăn dưa hấu có cơ hội em lại mua, miếng này là cho đồng chí Đơn, không phải cho anh."
Đơn Mãn Đường là tài xế của Hoắc Lãng, mấy hôm nay vẫn luôn lái xe tới lui hỗ trợ, trung gian là có một số là chở Hoắc Lãng đi làm công chuyện, nhưng đây là chuyện khác, Tư Ninh Ninh là hưởng ké là một chuyện khác.
Như thế nào cũng phải cảm ơn người ta đàng hoàng một chút, đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play