Tưởng Nguyệt đột nhiên từ trên giường đứng dậy, chống tay lên mép giường nhìn xuyên qua tấm mùng trên giường Tư Ninh Ninh hỏi: "Bút ký kia có thể cho tớ mượn xem không? Tư Ninh Ninh, được không, được không?"
"Có thể a." Tư Ninh Ninh ở bên trong mùng nhìn ra mơ hồ thân thể hình dáng của Tưởng Nguyệt: "Bất quá không phải là hiện tại, phải mất một thời gian nữa. Bút ký mang về quá cũ, gáy đóng đã rách ra rồi, chờ tớ chép lại rồi cho cậu mượn."
"Được nha!" Tưởng Nguyệt đồng ý, biểu tình đắc ý, nếu giờ mà có cái đuôi phỏng chừng cái đuôi lắc lư ngạo kiều có thể lên trời rồi.
"Ngủ ngủ! Chờ ngày mai tớ đi làm về gõ mấy cái hạt kia cho cậu!"
"Ừ -"
Tư Ninh Ninh không phải vô cớ nhắc đến quyển bút ký kia, cô có mục đích riêng của mình.
Thứ nhất, có rất nhiều thứ được ghi trong cuốn sổ đó, thứ hai là cô không muốn về sau làm cái gì bị người hỏi cũng phải tìm hết cái cớ này đến cái cớ khác mà ứng phó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play