Tư Ninh Ninh nghĩ cũng được, sữa mạch nha cô có mua, trong không gian có cả sữa bột, nào Sớm Mầm và Hòa Cốc sang chỗ của cô thì có thể cùng nhau uống.
Nghĩ như vậy, Tư Ninh Ninh "vâng" một tiếng, hơi hơi rũ mi, chuẩn bị về nhà thì bị Hoắc Lãng giữ tay lại.
Tư Ninh Ninh ngẩng đầu nhìn Hoắc Lãng, cả gương mặt lọt thỏm dưới vành nón, còn nhỏ hơn cả một bàn tay: "Làm sao vậy anh?"
"... Không có gì." Hoắc Lãng nhìn chằm chằm Tư Ninh Ninh, do dự mở đề tài khác: "Em còn thiếu cái gì không? Bắt đầu đông rồi, có thiếu đệm giường không?"
"Không thiếu." Tư Ninh Ninh lắc đầu nói thật: "Lần trước bị bệnh thuận đường em đi bưu cục trong nhà có gửi chăn bông đến."
Tư gia có gửi chăn đến, cơ mà rất mỏng, bên trong bông không còn mới, căn bản không đủ chống lạnh, cô ném vào trong không gian, đem bông cũ ném hết đi, vỏ chăn thì giặt sạch sẽ rồi trồng lên chăn bông trong đám vật tư của cô xách về nhà.
Cô có chuẩn bị chăn bông 6 cân, dùng để làm đệm cũng mềm, mà trừ đệm cái chăn mà Tư Ninh Ninh đang dùng là cái lúc trước đảm đương làm đệm, chăn bông nặng hai cân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT