Tưởng Nguyệt mắng một câu "cậu là heo con lười biếng", nhưng người vẫn tròng quần áo đi ra ngoài trả lời, không bao lâu nhảy nhót chạy về chui vào trong ổ chăn: "Lạnh chết lão nương!"
Tưởng Nguyệt lầu bầu run run nằm trong ổ chăn, đến khi hết lạnh ấm cả lên thì ngủ thiếp đi.
Mùa đông tuy nói là đêm dài ngày ngắn, nhưng buổi sáng chỉ tối trong chốc lát, bầu trời đen bao quanh nhà thanh niên trí thức thật mau được ánh mặt trời xua tan đi, Tư Ninh Ninh mấy lần bị Tưởng Nguyệt gọi dậy, cuối cùng rời giường mặc quần áo cũng đã đến 9h sáng rồi.
Tư Ninh Ninh ra bếp lò, lấy đũa, kẹp hết thịt lợn chưng hôm qua ra ngoài.
Thịt chín đều và có mùi rất thơm, Tư Ninh Ninh bẻ ra một miếng, nếm nếm, độ mặn vừa đủ, chỉ là hơi cay.
Trừ cái này ra, độ ẩm hơi lớn, muốn hông khô cũng mất vài ngày.
Chung quanh không có ai, vì vậy Tư Ninh Ninh lấy một miếng nhỏ nhét cho Tưởng Nguyệt: "Hôm nay tớ ra ngoài, tớ để thịt này bên cửa sổ hong khô, cậu không có việc gì thì trông giúp tớ nha, kẻo chuột hoặc mèo hoang đến ăn mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT