Tư Ninh Ninh cười nhẹ lắc đầu, cầm cái rương mây chậm rãi xoay người, muốn tìm một chỗ khuất như ngõ, hẻm linh tinh ẩn ấp vào không gian chắp vá một đêm, ngày mai suy nghĩ biện pháp trở về đối sản xuất.
Không nghĩ tới cô vừa xoay người thì chiếc xe vừa rồi chậm rãi đánh trở về.
Hoắc Lãng men say tỉnh hơn phân nửa, ngồi ở trên ghế phụ mặt đỏ bừng, dùng sức nắm chặt cánh tay Đơn Mãn Đường lay động: "Quay đầu xe, quay đầu xe trở về nhìn xem."
Biết rõ Tư Ninh Ninh lúc này đang ở Bắc Kinh, không có khả năng sẽ xuất hiện ở chỗ này, vừa rồi vô tình liếc mắt một cái, Hoắc Lãng cảm thấy cái thân ảnh kia rất giống Tư Ninh Ninh.
Rất giống.
Xa cách mấy ngày, trong lòng hắn tưởng niệm cô gái nhỏ của hắn, bỗng nhiên thấy một người trông giống cô ấy, như thế nào cũng ngăn không được hắn phải quay lại nhìn xem.
"Được rồi, được rồi, quay đầu xe! Ai nha, đừng, đừng có kéo vô lăng!" Đơn Mãn Đường liên tục kêu la, luống cuống tay chân kêu hô: "Hoắc Lãng đồng chí đừng có đừng có kéo vô lăng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT