Hoắc Lãng ấn đầu Tư Ninh Ninh lại, xoay người đưa cô gái nhỏ trở về nhà: "Chắc là vậy, lạnh quá về thôi. Không phải em nói muốn ăn lẩu nhúng sao? Đêm nay anh mang đồ ăn rửa sạch sẽ, sáng mai là có thể ăn được."
"Sáng sớm tinh mơ ai mà ăn lẩu?" Tư Ninh Ninh bị Hoắc Lãng phân tâm, theo Hoắc Lãng trở về nhà: "Cơ mà hình Đại Hoàng đám mèo cũng đến thời gian sinh con rồi đúng không? Đến lúc đó em mang một con về chỗ thanh niên trí thức nuôi."
Ở nông thôn nuôi mèo không chỉ bắt chuột mà còn có thể bắt rắn nữa, đây cũng là nguyên nhân mèo hoang không lo chết đói.
Tư Ninh Ninh muốn bắt một con mèo về, không phải là thực sự cho nó bắt rắn, chỉ là động vật nói chung tương đối nhạy bén, có những con mồi xuất hiện sẽ có phản ứng.
Giả sử có rắn thì có thể phát hiện được kịp thời.
"Được, vậy thì nuôi."
Tư Ninh Ninh xoay chuyển tròng mắt, lẩm bẩm: "Đến lúc đó có nên mang một con đến chỗ Lương viện sĩ không? Lại nói nữa tết nhất cũng nên qua thăm một cái."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT