Còn về phần tại sao Tư Ninh Ninh vào lâu như vậy mà vẫn chưa ra ngoài hoàn toàn là do Triệu Hoành Binh và Trần Liên Mễ quá nhiệt tình, vừa đổ nước rồi lại mang hạt bí đỏ trong nhà rang ra chiêu đãi, thời điểm Hoắc Lãng đi vào, ba người họ đang ngồi trong nhà chính nói chuyện.
Tư Ninh Ninh ngượng ngùng không dám mở miệng để thoát thân, sau khi Hoắc Lãng đi vào, trước khi Trần Liên Mễ đứng dậy rót nước, cô đã đứng dậy, im lặng chớp mắt với Hoắc Lãng, rồi nói:
"Cũng may là xuống tàu lửa thì gặp được đồng chí Hoắc Lãng, bằng không đồ đạc của cháu quá nhiều không biết làm sao mang về được. Đồng chí Hoắc Lãng đã đợi lâu rồi đúng không? Em đã báo cáo xong, có thể đi rồi."
Sau đó, Tư Ninh Ninh quay lại, cười với Triệu Hoành Binh và Trần Liên Mễ : "Chú, thím có thời gian cháu lại đến tìm chú thím ạ, Đồng chí Hoắc Lãng vẫn đang đợi giúp cháu mang theo hành lý về nhà, thật không tiện ở lại quá lâu để anh ấy đợi."
"Ừ, ừ. Đi, đi trước đi!" Triệu Hoành Binh cùng vợ đứng dậy đưa tới cửa phòng chính, Triệu Hoành Binh dặn dò: "Ngồi xe lửa lâu như vậy cũng mệt rồi, trở về nghỉ ngơi cho tốt, khi nào nhập học thì trước tiên thông báo với chú một tiếng, chú đi từng nhà thông báo."
"Vâng chú, ăn tết mấy ngày vui chơi cũng đủ rồi, sớm đi học vẫn tốt hơn. Cháu xem khoảng mùng 8, mùng 9 có thể khai giảng, cụ thể thời gian để cháu về thương lượng lại với thanh niên trí thức Tưởng ạ!"
Vốn dĩ muốn nhắc tới Tư Ninh Ninh về lớp xóa mù chữ, thấy Tư Ninh Ninh có chương trình học cùng an bài. Triệu Hoành Binh hơi an tâm, vội vàng gật đầu : "Được, được rồi, đi đường cẩn thận trở về ha ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT