Hoắc Lãng về nhà xếp gạch xuống, lại đi tháo cái đòn gánh ra, vô cùng sốt lắng đi vòng lại tiếp Tư Ninh Ninh.
Chờ đến đón được người lên xe rồi, Hoắc Lãng giảm tốc độ, Tư Ninh Ninh ngồi sau lưng ôm eo anh ấy, mặt dán vào sống lưng của Hoắc Lãng, câu được câu không trò chuyện:
"Có xe đạp vận chuyển gạch còn lâu như vậy, vậy đống gạch trước cửa nhà đó anh vận chuyển bao lâu?"
"Sáng sớm đi huyện, kéo xong gạch trở về lại gánh về nhà, khoảng 6h chiều là xong."
Bên tai nghe thấy tiếng rít của Tư Ninh Ninh. Hoắc Lãng thấp giọng cười cười: "Cũng chỉ hao chút thời gian cùng thể lực, cũng không phiền toái, không mệt, thật sự."
Tư Ninh Ninh tin mới lại.
Trước đây không có xe đạp cho nên Hoắc Lãng chỉ có thể gánh trở về, gánh xong một xe sợ cả sống lưng phải đau, đầu vai tuột một lớp da.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play