Hoắc Lãng khẽ thở dài, hắn hiểu sự bất lực và không nói nên lời của Tư Ninh Ninh, nhưng dù sao bọn họ cũng là người ngoài cuộc, có thể làm đến như này, nguyện ý giúp đỡ như vậy là đã đủ rồi.
Không muốn Tư Ninh Ninh để tâm vào chuyện này nữa mà phiền lòng, cánh môi hắn khẽ cong lên, mang theo ý cười, dỗ dành Tư Ninh Ninh: "Buổi chiều em có chuyện khác làm không?"
Tư Ninh Ninh lắc đầu: "Em dạy xong rồi, chiều nay là tiết của Tưởng Nguyệt, làm sao vậy anh?"
"Không có gì đại sự." Hoắc Lãng lắc đầu, lại nói: "Chỉ là hứa hẹn lo cơm cho người ta, nếu em không vội thì lu gạo còn nửa túi bột mì, buổi chiều rút thời gian hấp giúp anh một nồi màn thầu?"
"Được." Tư Ninh Ninh gật đầu, lưu loát đồng ý: "Nhất định là màn thầu bột mì trắng hay là em cứ nhìn là được."
"Em nhìn mà là đi, chỉ cần đủ ăn là được. Đều là lao động chân tay nặng nhọc, không thể để người ta ăn quá kém."
Tư Ninh Ninh gật đầu, trong lòng đại khái nên biết làm như thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play