Triệu Hoành Binh khẽ thở dài, nói với La Quốc Khánh những lo lắng của mình: "Kỳ thật tôi cũng không muốn làm phiền phức như vậy, nhưng rất nhiều việc liên quan đến nhân mạch bên ngoài, cần người ta chỉ điểm thêm nhiều. Như vậy đó, cho nên làm việc không nên làm phật ý người ta, ông nói đúng không?"
La Quốc Khánh "ồ" lên một cái: "Ông có nhân mạch bên ngoài à? Sao tôi không biết?"
"Xuy ... Nơi nào là tôi có đâu."
Triệu Hoành Binh lắc đầu: "Là Tư thanh niên trí thức của đội tôi đấy. Lũ chuột năm ngoái quậy kho lúa đội tôi tưng bừng, lúc ấy là ủy thác con bé đi huyện tìm vị viện sĩ thú y kia hỗ trợ."
"Lúc ban đầu, tôi chỉ cầu may thôi, không nghĩ sẽ mượn được. Cũng từ lần đó Tư thanh niên trí thức được vị viện sĩ kia ưu ái, trồng nấm là dựa vào cô ấy chỉ điểm Tư thanh niên trí thức, lúc này muốn chăn nuôi thỏ thì tám phần cũng có công lao của vị kia."
"Có chuyện này à? Sao ông không nói sớm? Lúc trước tôi trách oan ông rồi."
"Thôi nào, chúng ta quen nhau bao nhiêu năm rồi mà còn nói lời này." Triệu Hoành Binh nhếch miệng liếc La Quốc Khánh, có chút không chịu được La Quốc Khánh như vậy: "Mà phải nói, về sau ông phải nhìn kỹ chút! Người khác không sợ, tôi chỉ sợ Hồ Bảo Bình kia đấy, sợ hắn nói một đằng làm một nẻo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play