Không biết im lặng kéo dài bao lâu, Hoắc Lãng khẽ mím môi, ngước mắt lên, muốn nói lại thôi.
Có lẽ con người là thế này, ích kỷ, có tư tâm của riêng mình.
Hoắc Lãng không cam lòng cũng không muốn đi, theo bản năng tìm lấy một cái cớ, tận khả năng biểu đạt ý nguyện của bản thân.
"Tôi đã xuất ngũ mấy năm rồi, em trai, em gái của Trần Công còn nhỏ, còn cần tôi phải nuôi nâng, nhiệm vụ lần này, có lẽ tôi không thể đảm đương."
Mà trên có chính sách thì dưới có đối sách, Hách Minh Vĩ lập tức nói:
"Chuyện này cậu không cần lo lắng. Trước khi chúng tôi đến đã báo cáo với tổ chức tình huống của cậu, thượng cấp nói, nếu cậu đi nhiệm vụ lần này, hai đứa em của Trần Công sẽ được chính phủ nuôi và bồi dưỡng. Đồng chí Trần Công là người ưu tú, tôi tin tưởng dưới sự bồi dưỡng của tổ chức, tương lai hai đứa em của đồng chí ấy cũng sẽ ưu tú như đồng chí Trần Công!"
Hoắc Lãng nhíu mày: "Tôi ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play