Trên đường trở về, Hòa Cốc lúc đầu còn mím môi, sau đó òa lên khóc nức nở.
Hòa Cốc quay người lại, không còn tỏ ra xa cách với Hoắc Lãng như lúc ở huyện nữa, thằng bé ôm cánh tay Hoắc Lãng, vùi đầu vào lòng Hoắc Lãng mà khóc:
"Anh có phải cũng sắp đi rồi đúng không? Giống như anh trai em vậy, anh ấy cũng đi rồi?"
"Hai người kia là anh trai mới anh tìm cho hai em sao? Em không muốn, em không muốn!"
Hòa Cốc ngày xưa ngây thơ không biết gì, không hiểu tại sao mình và Sớm Mầm đều họ Trần, Hoắc Lãng là anh cả họ mà lại họ Hoắc.
Và khi lớn hơn, khi mà nó biết đọc, biết viết, dần dần hiểu chuyện, dần dần nhạy bén, nó dần dần hiểu được sự khác biệt giữa mình và người khác.
Hòa Cốc biết, nó cùng Sớm mầm là em của liệt sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT