Dưới áp lực kép , Tư Ninh Ninh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này rất sâu nhưng không hề yên giấc, ký ức của hai đời đan xen vào nhau, cô giống như viên sỏi bị đẩy lên đầu ngọn sóng, cũng giống như con tôm con cá nhỏ bé bị cuốn đi khi thủy triều xuống, hoàn toàn bị động, không hề có chút xíu nào tự chủ.
Ở trong hiện thực, trong gia đình, trong các mối quan hệ, tại sao cô không thể được yêu thương?
Sau giờ ngọ ngày xuân, bóng cây đung đưa, ánh mặt trời ấm áp, quầng sáng xuyên vào căn gác mái lúc sáng lúc mờ, nhưng Tư Ninh Ninh lại không cảm nhận được hết những điều này.
Mùng bị bung ra một nửa, thân thể Tư Ninh Ninh cuộn tròn thành quả bóng trên chiếc giường chật hẹp, nước mắt vô thức rơi xuống trượt xuống cổ, xuống tóc ...
Tư Ninh Ninh được đưa lên gác mái nghỉ ngơi, nhà chính lộn xộn cùng tầng một đều là Hoắc Lãng dọn dẹp, đến chạng vạng Tư Ninh Ninh còn chưa dậy, cho nên bữa tối cũng là do Hoắc Lãng phụ trách.
Lúc ấy Tư Chấn Nam đã ra khỏi phòng, đi tới đi lui mấy vòng, bị Hoắc Lãng đang bận rộn công việc chú ý tới, anh gật đầu cười cười xem như chào hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play