Khoai tây có bùn cho nên cô lấy cái túi mà đội phát, gói kỹ lại bỏ vào chỗ tối nhất dưới gầm giường.
Mặc dù đã áp dụng các biện pháp bảo quản hết sức có thể nhưng mở túi vẫn có hai củ khoai tây vẫn bị xanh.
Từ Thục Hoa đang nằm trên giường còn chưa ngủ thì Tư Ninh Ninh đưa khoai tây sang: "Mấy củ khoai này tớ không kịp ăn, để thêm sẽ bị hỏng.... Cậu buổi chiều nấu cơm cắt hết chỗ xanh đi, xào khoai tây ti ăn."
“Cậu làm cái gì thế?" Từ Thục Hoa đột nhiên lăn lộn ngồi dậy, lôi kéo Tư Ninh Ninh ngồi dưới chân giường, cau mày lo lắng lo lắng hỏi: “Đồ ăn chính là thứ quý giá nhất, ngày mai cắt hết màu xanh đi có thể hấp chín vẫn có thể ăn được.... Cậu hiện tại lấy ra, người chân chính cảm ơn cậu được có mấy người chứ, tội tình gì."
“Ai cần bọn họ cảm kích đâu?" Tư Ninh Ninh vỗ vỗ đất trong lòng bàn tay, cầm cái rổ nhỏ bên giường bước ra ngoài: “Chuyện này không cần tuyên dương để ai cũng biết, tớ chỉ cảm thấy lãng phí thôi."
Từ Thục Hoa không còn cách nào khác, đành phải thu lại tâm tư khuyên bảo: "Vậy giờ cậu đi chỗ nào? Bên ngoài nóng lắm đó."
Tư Ninh Ninh nhảy ra khỏi ngưỡng cửa nhà: "Tớ có nhờ một người trong đội đan chiếu, tớ sang nhìn tiến độ, cậu mau ngủ đi, đừng lo lắng cho tớ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play