“Nếu không ngại thì anh cứ giữ lại chỗ sô cô la đó đi.”
Mặc dù cảm thấy cuộc sống yên bình bị quấy rầy, nhưng người đang la lối ầm ĩ ngoài cổng sân bây giờ dù sao cũng chỉ là nhân viên tiệm bánh ngọt chứ không phải con quỷ kỳ lạ kia. Thế nên Bạch Bất Ngữ chỉ từ chối lần nữa, đưa thẳng thanh sô cô la mà cô còn chẳng thèm liếc mắt nhìn cho nhân viên tiệm bánh ngọt giọng oang oang kia.
“Mẹ ơi, có sô cô la ạ?”
Trương Hạo và Hạ Kỳ đang cùng nhau thảo luận bài tập tiếng Anh làm thế nào thì cùng ngẩng đầu lên, nhân viên kia nói một tràng dài, nhưng cậu nhóc Hạ Kỳ dường như chỉ nghe thấy ba chữ “sô cô la”, giây tiếp theo mắt đã sáng rực nhìn Bạch Bất Ngữ.
Kể từ khi Trương Hạo và Hạ Kỳ thân thiết hơn, những cuộc cãi vã trẻ con trước kia giữa hai đứa trẻ dần ít đi, thói quen của cậu bé từ ăn uống, ngủ nghỉ đến làm bài tập cũng tốt hơn rất nhiều.
Dù sao thì mỗi ngày sau khi hai đứa trẻ về nhà, mọi người đều thấy Trương Hạo theo Hạ Kỳ học viết chữ, học ngữ văn, rồi lại tích cực kéo Hạ Kỳ viết tiếng Anh và làm toán.
Thế là, cậu nhóc Hạ Kỳ cũng phấn chấn hẳn lên!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play