Trước ánh mắt ngây thơ đơn thuần của Tễ Chỉ, Vu Hy cũng nghiêm túc gật đầu:
“Được, nhị sư huynh phải giữ lời đấy.”
“Giữ lời! Ngựa chết khó bay!”
Tễ Chỉ cười tươi hơn.
“Là tứ mã nan truy.”
Vu Hy bất đắc dĩ sửa lại, nàng phát hiện lúc Tễ Chỉ ngốc nghếch thật sự rất đáng yêu.
Giống như bây giờ, nàng lấy khăn tay lau mặt cho Tễ Chỉ, Tễ Chỉ sẽ ngoan ngoãn ngồi đó, không nhúc nhích để nàng lau cho, hơn nữa chỉ cần thấy nàng nhìn mình thì lập tức cười lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT