“Trinh Nương, con không sao chứ?” Mọi người thấy Trinh Nương bắt được thỏi mực kia, đều thở phào nhẹ nhõm.
“Con không sao, Nhuận ca nhi có bao nhiêu sức chứ!” Trinh Nương cười nói, sau đó lại không vui véo Hỉ ca nhi một cái, thằng nhóc này đúng là nghịch ngợm.
Lúc này, Kim Hoa cô cô chạy chậm tới, nắm tay Trinh Nương xem, thấy ngoài một chút ửng đỏ thì không có gì đáng ngại, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại kéo tiểu tử Nhuận ca nhi đang trốn sau lưng mình ra, vỗ mấy cái vào mông để trừng phạt.
Còn Trinh Nương thì nhìn thỏi mực trong tay, ban đầu tưởng là Lý mực nhà mình, nhưng cầm lên cân thử, cảm thấy nhẹ hơn Lý mực. Mực tốt cần được giã và đập nhiều lần, Lý mực rất chú trọng công đoạn này, vì vậy đặc điểm của Lý mực là khá nặng, thỏi mực này thì không giống.
Nhìn lại phần đề khoản (chữ khắc trên mực), thấy là “ Long Tân Lộ Châu”, Trinh Nương liền hiểu ra, đây quả thực không phải là Lý mực.
Chỉ là nhìn kỹ lại, thỏi mực này đã xuất hiện vân cá, bề ngoài mực đã hình thành một lớp bao tương, Trinh Nương có thể khẳng định, đây chắc chắn là mực cổ.
Nghĩ vậy, Trinh Nương bắt đầu suy ngẫm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT