Tối hôm ấy, Vọng Ngưng Thanh cuối cùng cũng được toại nguyện, có một bữa thịt bồ câu để ăn.
Dĩ nhiên, không phải loại bồ câu đưa tin nuôi trong phủ Thừa tướng, mà là giống bồ câu nuôi lấy thịt, được hầm kỹ trong chén nhỏ, thêm vào một số dược liệu và kỷ tử, ninh nhừ thành món canh thanh ngọt, ấm bụng cho ngày đông. Canh bồ câu hấp cách thủy, dùng bếp than để tỏa nhiệt đều, thịt nhừ xương tách rời, là món bổ dưỡng không gì sánh bằng trong tiết trời se lạnh. Vọng Ngưng Thanh cúi đầu, nhìn kỹ vào chén canh bồ câu, rồi dùng đũa gắp một cái đùi mũm mĩm, đặt vào bát của Kỳ Lâm Triệt.
“…Làm gì thế?” Kỳ Lâm Triệt siết chặt đôi đũa, trông như thể muốn hất chiếc bát vào đầu nàng.
“Lấy lòng ngươi.” Vọng Ngưng Thanh thành thật đáp: "Quên con bồ câu ấy đi, sau này ngươi sẽ gặp con khác tốt hơn thôi.”
“…”
Kỳ Lâm Triệt bỏ đũa xuống, dùng sức xoa xoa giữa mày.
Con bồ câu mà Vọng Ngưng Thanh tóm được cuối cùng vẫn khó thoát cái chết, dù chẳng ai giết nó cả – chỉ là bị dọa chết thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT