Tô Oanh cười lạnh nói: “Ngươi nói đơn giản thật đấy, nếu chuyện dễ làm như vậy thì ta đã chẳng chịu khổ suốt đường như thế. Ngươi nói với Đại Hoàng tử, một là mau phái người đến đón ta, không thì ta sẽ không làm nữa.”
Sau khi nói xong, Tô Oanh không cho đối phương cơ hội mở miệng, xoay người đi.
Người này xuất hiện có thể thấy được, Tiêu Tuyệt chưa từ bỏ quân cờ là nàng, nhưng do thiếu hụt ký ức, nên nàng hoàn toàn không nhớ rõ Tiêu Tuyệt muốn nàng làm cái gì, nhưng dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra việc này chắc chắn có liên quan đến Tiêu Tẫn.
Nhưng Tiêu Tẫn là tên tội phạm bị lưu đày sống dở chết dở, trên người hắn còn có cái gì mà Tiêu Tuyệt muốn chứ?
Người nọ nhìn bóng Tô Oanh rời đi, sắc mặt dần dần trở nên âm trầm: “Kẻ ngu xuẩn này sao lại khác trước như vậy.” Lúc trước chỉ cần bọn họ nhắc đến Đại Hoàng tử, nàng sẽ đồng ý làm mọi điều như kẻ ngốc, nhưng hôm nay khi nói đến Đại Hoàng tử, nàng không hề có một chút phản ứng nào.
Một người đi từ đằng sau, cười nhạo nói: “Trên đường đi chịu nhiều đau khổ như vậy,, cho dù là kẻ ngốc thì cũng phải ngẫm nghĩ cẩn thận, nếu nàng vô dụng, vậy chúng ta chỉ có thể đích thân động thủ mà thôi.”
“Cũng không phải chưa từng ra tay với Tiêu Tẫn, ai ngờ tuy hắn đã bị phế hai chân nhưng lại có thể phản công giết người của chúng ta, hắn chính là ác quỷ, nếu ngươi ra tay đối phó với hắn sợ là sẽ không dễ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play