Tô Oanh đắp thêm áo tơi cho Triệu nhũ mẫu, đội mũ cẩn thận, rồi tự đội mũ và chia phần dù giấy còn dư cho Hạ Thủ Nghĩa cùng mẹ con Trương Thúy Nương.
Bọn họ vừa rời khỏi thôn không bao lâu thì cơn mưa càng lúc càng nặng hạt.
Trận mưa lớn như trút nước khiến tầm nhìn bị hạn chế, nhưng cả đoàn đã đi được một đoạn, không thể quay lại tránh mưa được nữa.
Hôm nay, mục tiêu của họ là vượt qua Việt Thành, rồi men theo con đường phía Tây Nam để đi tiếp.
“Trời mưa thế này, ông trời thủng một lỗ hay sao vậy? Mưa như này thì đi đường thế nào được?” Một viên quan sai trẻ tuổi cằn nhằn, vẻ mặt đầy khó chịu. Với hắn, chuyến đi lần này chẳng khác nào lao dịch thật sự. Không chỉ đám phạm nhân phải chịu khổ, ngay cả bọn quan sai cũng chẳng khá hơn.
Theo lộ trình đã định sẵn, bọn họ nghỉ lại một ngôi miếu hoang bên ngoài Việt Thành khi trời tối. Nhưng mưa lớn như thế này, họ không thể tới nơi trước khi màn đêm buông xuống.
“Đại nhân, chẳng hay còn đường tắt nào có thể đi được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play