Chấp chính quan nghẹn ngào lên tiếng, giọng nói bỗng trở nên nồng nhiệt một cách lạ thường — chưa từng có từ trước đến nay. Hắn nói:
“— Tất cả những điều này, đều là vì vinh quang của Frydog.”
Lạc Thức Vi bất chợt quay đầu lại.
Cậu thấy gương mặt của kẻ bệnh mỹ nhân kia, ngày thường yếu ớt như hoa tàn dưới mưa, vậy mà giờ đây, khi nhắc đến “vinh quang của gia tộc”, đôi mắt hắn lại như bừng sáng, lóe lên thứ ánh sáng lộng lẫy và sắc bén như sao rơi giữa đêm tối.
Môi hắn nhợt nhạt ánh xanh, khẽ cong lên một đường nhẹ như cánh chuồn chuồn, đôi má trắng bệch ửng lên chút hồng nhàn nhạt. Dưới ánh sáng ảm đạm, gương mặt ấy tựa như băng tuyết mùa đông: lạnh lùng, tuyệt mỹ nhưng cũng chất chứa một chút gì đó ngông cuồng, quái đản — như một kẻ sùng tín điên rồ đến cực đoan.
Mà trên chiếc bàn khổng lồ ấy, bày đầy những tế phẩm mang sắc đỏ của máu và mùi u ám lạnh sống lưng, từng món từng món đều là vật tế — mà đằng sau chúng là những sinh mạng đã đánh đổi bằng cả cái chết.
Tất cả… đều là kiệt tác của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play