Từ câu đầu tiên hắn cất lời, sắc mặt triều thần lập tức đại biến. Có người ý thức được tình thế không ổn, vội vàng nhào tới muốn ngăn lại, lại bị hắn thô bạo đẩy ra — cả người như thể mang khí thế liều chết liều sống, chẳng khác gì lao đầu vào chỗ chết.
Lạc Thức Vi sững sờ trân mắt nhìn.
Cậu nghe rõ tiếng trường kiếm rút ra khỏi vỏ — một âm thanh lạnh buốt xuyên qua mọi huyên náo. Mọi nơi vừa đảo mắt nhìn qua, đã thấy thị vệ cấm quân sớm đã lặng lẽ áp sát, vây chặt như hổ rình mồi. Chỉ cần một lệnh truyền ra, sẽ lập tức chém người ngay tại chỗ.
Thế nhưng, Lâu Kí Hồi lại không vội mở lời.
Hắn ngồi cao, cúi xuống nhìn, đôi mắt phượng sâu thẳm tối mịt khóa chặt lấy bóng dáng đang lớn tiếng chất vấn kia. Trong triều đường to lớn, thanh âm của hắn gần như là duy nhất vang vọng.
Không biết bao lâu đã trôi qua dưới ánh mắt áp bức của Lâu Kí Hồi, tiếng của hắn càng lúc càng nhỏ, trong giọng dần dần lan ra nỗi sợ vô hình từ tận đáy lòng. Đến lúc mở miệng lại, môi răng đều đang run, từng chữ cứ như bị cắn ra khỏi cổ họng:
“Thỉnh bệ hạ giáng tội…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT