Đốc chủ vẫn luôn thích nhìn thẳng vào người khác để đánh giá, bởi vì cậu cần phải đọc khẩu hình… Mà khẩu hình thì, ha…”
“Tôi cuối cùng cũng hiểu Tần Cửu Ca có ý gì rồi. Đốc chủ quả thực võ công cao cường, nhưng càng vận công nhiều, ngũ cảm sẽ càng bị tổn thương sâu sắc, đúng không? Cho nên cậu không nghe được, thần trí mơ hồ, thậm chí sẽ bị dục vọng giết chóc thao túng…”
Lạc Thức Vi bật cười khe khẽ, dù cái chết đã cận kề, hắn vẫn còn cười nhạo Lâu Kí Hồi: “Thật đáng thương. Với lòng kiêu ngạo của đốc chủ, bao nhiêu năm qua đều cố gắng che giấu khuyết điểm dần dà mất đi ngũ cảm… Nhưng về sau chỉ e không thể giấu nổi nữa rồi.”
Sắc mặt Lâu Kí Hồi lạnh băng, đôi mắt nhìn chằm chằm hắn, khiến người khác khó lòng đoán được cảm xúc thật ẩn sau đôi con ngươi ấy.
Thanh niên kia cuối cùng cũng giãy giụa nâng bàn tay đẫm máu, khẽ chạm lên khuôn mặt Lâu Kí Hồi, bật cười: “Cẩu thiến c.h.ết tiệt, giết tôi đi, rồi chờ mà hối hận.”
Hơi thở Lạc Thức Vi càng lúc càng yếu, ngón tay rũ xuống, hắn cảm thấy ý thức dần hỗn loạn, chậm rãi khép mắt lại.
Cơ thể thanh niên vô lực ngã xuống, lại rơi trọn vào vòng tay Lâu Kí Hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT