---
Lạc Thức Vi khó khăn nuốt xuống từng đợt châm chọc tự khinh bốc lên từ cổ họng, hắn giữ lấy vai người đàn ông kia, khẽ cong môi cười:
“Trên đường Hoàng Tuyền có Đốc chủ làm bạn, Nghiên Khanh cũng không uổng kiếp này.”
Dẫu có chết—kiếp này, hắn cũng xem như đủ lời rồi.
Vừa dứt lời, một cơn ho khan ép không nổi trào lên, cổ họng hắn dâng lên vị tanh ngọt quen thuộc. Một ngụm máu tươi phun thẳng ra, nhuộm lên ga trải giường trắng toát, đỏ rực như từng chấm hoa máu.
Lâu Kí Hồi buông tay.
Lạc Thức Vi đổ người xuống giường, thân thể gầy gò chỉ còn da bọc xương lộ ra dưới lớp áo lót đơn bạc, tựa như một xác thân chỉ chờ hóa cốt. Mái tóc đen dài lặng lẽ rũ xuống, khuôn mặt vốn tuấn tú giờ trắng bệch tiều tụy, tựa đóa hoa rữa mục đang tàn héo từng tấc, từng tấc rõ ràng trong mắt thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT