Lâu Kí Hồi đổ sập xuống đáy quan tài, thân thể rỗng tuếch, như một cỗ máy vừa tắt nguồn.
Hắn ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn kẻ đang ngồi lên ngực mình — con rắn nhỏ độc địa kia, vừa trườn ra từ địa ngục, lại kiêu căng sống lại giữa cõi người. Nhìn thật lâu, rồi đưa tay che mặt, vẫn không che nổi tiếng cười khàn khàn rỉ ra từ cổ họng khô cháy:
“Ván này... là ta thua. Không ngờ ngươi lại dám chết giả.”
Từ khoảnh khắc nhận được tin Lạc Thức Vi “chết vì bệnh”, lý trí hắn đã rơi vỡ từng mảnh. Không chút hoài nghi, không một kẽ hở – chính là như thế thua tâm phục khẩu phục.
“Dĩ nhiên là ngươi thua.” Lạc Thức Vi giận dữ, “Để bày ra cục này, ta liều bằng cả mạng sống, chẳng khác nào chơi một ván cược lấy mạng đổi mạng.”
“Thuốc chết giả đó, là Tần Cửu Ca đưa cho ngươi?”
“Ừ. Người cũng là ta sai đến cứu. Chỉ là không ngờ ngươi lại nhanh như vậy nghi ngờ đến ta. Vốn định chờ tiểu tể tử lớn thêm vài năm... giờ thì đành phải đánh liều trước, đập nồi dìm thuyền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play